拼音jīng tíng
注音ㄐㄧㄥ ㄊㄧㄥˊ
繁体驚霆
◎惊雷。
惊霆是汉语词汇,读音jīngtíng,出自《三国志 · 魏志 · 陈思王植传》。
惊 [ jīng ] 基本解释:①骡马等因为害怕而狂奔起来不受控制。例如~车。~群。马~车败。 ②害怕,精神受了突然刺激而紧张不安。例如~恐。~骇。~愕。~惶。~诧。~遽。~厥。~悟。~心动魄。~惶失措。~世骇俗(... [更多解释]
霆 [ tíng ] 基本解释:①劈雷,霹雳。例如雷~万钧。 ②震动:“天冬雷,地冬~,草木夏落而秋荣”。 详细解释:名词 1.形声。从雨,廷声。“霆、電”实同一词,后来岐为二义,其声曰霆,其光曰電。轻雷或... [更多解释]
jìng tíng
jìng tǐng
jīng tǐng
jǐng tíng
jìng tīng
jīng yíng tī tòu
méi jīng dǎ cǎi
gǒu fèi bù jīng
niú jīng
lóng jīng
lóng tíng
sān zì jīng
zhèng ér bā jīng
èr jīng
sì tíng bā dāng
wǔ rì jīng zhào
zhèng jīng bā bǎn
bǎi huā tíng
bǎi jīng
jīng kǒng wàn zhuàng
jīng è wàn fēn
chàng jīng
jīng tūn
huà jīng
xiě jīng huàn é
dèng yǎn jīng chuī hú zǐ
jīng hóng yī piē
tīng shén jīng
wén chǒng ruò jīng
xióng jīng niǎo shēn
chàng jīng wén
xiě jīng
jīng náo
jīng míng
惊霆,拼音是:jīng tíng。意思是: 惊雷。