拼音lóng dǐng
注音ㄌㄨㄥˊ ㄉㄧㄥˇ
繁体龍鼎
龙 [ lóng ] 基本解释:①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。例如~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。 ②古生物学中指一些巨大的有四肢有... [更多解释]
鼎 [ dǐng ] 基本解释:①古代烹煮用的器物,一般是三足两耳。例如铜~。~食(列鼎而食,指豪侈生活)。~镬。 ②锅。例如~罐。~锅。 ③古代视为立国的重器,是政权的象征。例如~彝。九~。定~。问~。~祚(国运... [更多解释]
huà lóng diǎn jīng
shāng yí xià dǐng
xià dǐng shāng yí
yī yán jiǔ dǐng
lóng dōng
lóng fēi fèng wǔ
lái lóng qù mài
chūn qiū dǐng shèng
chē shuǐ mǎ lóng
bǐ zǒu lóng shé
bā miàn líng lóng
dǐng lǐ mó bài
lǎo tài lóng zhōng
dǐng tiān lì dì
hǔ jù lóng pán
hǔ chāo lóng xiāng
hǔ biàn lóng zhēng
hǔ lüè lóng tāo
hǔ zhì lóng ná
hǔ tiào lóng ná
hǔ wò lóng tiào
hǔ xiào lóng yín
hǔ yuè lóng xiāng
hǔ xué lóng tán
hǔ kū lóng tán
hǔ bù lóng xíng
hǔ dòu lóng zhēng
lóng tóu
龙鼎,拼音是:lóng dǐng。意思是: ①.以龙为饰之鼎。②.《史记·封禅书》:“黄帝采首山铜,铸鼎于荆山下。鼎既成,有龙垂胡?下迎黄帝。”后因以“龙鼎”为帝王崩殂之典。