拼音lóng míng
注音ㄌㄨㄥˊ ㄇㄧㄥˊ
繁体龍鳴
龙 [ lóng ] 基本解释:①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。例如~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。 ②古生物学中指一些巨大的有四肢有... [更多解释]
鸣 [ míng ] 基本解释:①鸟兽或昆虫叫。例如~啭。~唱。~叫。~禽。鸟~。 ②发出声音,使发出声音。例如~响。~奏。孤掌难~。 ③声明,发表意见、情感。例如~谢。~冤。百家争~。 ④闻名,著称:“以文~江东... [更多解释]
lóng míng
hóng míng
lóng chuán
lóng páo
lóng xū cǎo
lóng zī
lóng zhàng
lóng zhé
lóng ào
lóng biāo
lóng biàn
lóng cǎo
jī míng quǎn fèi
zhū lóng cǎo
niú mián lóng rào
méng lóng
lóng cháng
lóng chē
lóng dǎn
lóng cí
lóng dì
lóng dòu
lóng dūn
lóng ēn
lóng ér
lóng fú
lóng gān
lóng gě
lóng guāng
龙鸣,拼音是:lóng míng。意思是: 谓剑在鞘中作龙鸣声。语出《太平御览》卷三四三引《世说》:“王子乔墓在京陵,战国时人有盗发之者,睹无所见。唯有一剑停在室中,欲进取之,剑作龙鸣虎吼,遂不敢近。俄而径飞上天。”