拼音jīn gǔ
注音ㄐㄧㄣ ㄍㄨˇ
金 [ jīn ] 基本解释:①一种化学元素,符号Au,原子序数79,黄赤色,质软。例如黄~。~子。~笔。 ②金一类的,具有光泽、延展性,容易传热和导电的固体的通称(汞除外)。例如~属。五~(旧指金银铜铁锡)。合... [更多解释]
鼓 [ gǔ ] 基本解释:①打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。例如~乐( yuè )。~角( jiǎo )。大~。 ②形状、声音、作用像鼓的。例如耳~。石~。 ③敲击或拍打使发出声音。例如~吹。~噪。 ④发动... [更多解释]
jìn gù
jǐn gù
jīn gǔ
jìn gǔ
jīn gù
jīn gū
wǔ gǔ fēng dēng
liú jīn shuò shí
niú jīn
niú jīn guǎn
shé gǔ
jī gǔ
gǒu gǔ
gǒu gǔ tóu
gǒu gǔ tū
gǒu gǔ jiǔ
gǒu tóu gǔ wán
zhū gǔ
zhū gǔ sù
wǔ jīn
wǔ gǔ
wǔ gǔ zá liáng
xiǎo wǔ jīn
bā gǔ
dǎng bā gǔ
jīn pí lì jìn
qiān gǔ
qiān jīn dǐng
wàn gǔ
duàn jīn líng fěn
kè gǔ míng xīn
qiān gǔ yī shí
qiān jīn yī kè
qiān jīn yī hù
wǔ gǔ fēng shú
wǔ gǔ dà fū
金鼓,拼音是:jīn gǔ。意思是: 古时作战壮声势的器具。击鼓则表示进军,鸣金则示意收兵。