拼音kōng mén
注音ㄎㄨㄥ ㄇㄣˊ
繁体空門
词性 名词
近义词 佛门
反义词 尘世 红尘
空 [ kōng ] 基本解释:◎古同“孔”,洞。 详细解释:名词 1.形声。从穴,工声。本义:孔,窟窿。 2.同本义。通“孔”。 英文 :hole; cave; 引证 :然骞凿空。 —— 《汉书·张骞传》... [更多解释]
门 [ mén ] 基本解释:①建筑物的出入口,又指安装在出入口能开关的装置。例如~儿。~口。开~见山。 ②形状或作用像门的东西。例如电~。 ③途径,诀窍。例如~径。~道儿。 ④旧时指封建家族或家族的一支,现亦指... [更多解释]
chéng mén lì xuě
lóng mén
shé mén
gǒu mén
gǒu xiān mén lián
sì yá mén
qī chōng mén
shí èr mén
yī mén qiān zhǐ
chī kōng
chàng kōng chéng jì
chàng mén
mō mén ér
mō mén bù zháo
mén mō
zhuō kōng
bā jiē táo kōng
jǔ mén
tāo kōng
tán huáng mén
sāo mén
tī duàn mén kǎn
guǎi mén
kōng jiān zhàn
huàn mén
jiào mén
tú mén jiáo
wàng mén dà jiáo
mō suǒ mén jìng
duān mén
空门,拼音是:kōng mén。名词。意思是: ①.佛教别称。②.僧团。