拼音jīn jué
注音ㄐㄧㄣ ㄐㄩㄝˊ
禁 [ jīn ] 基本解释:①不许,制止。例如~止。~绝。~书。~令。~赌。~欲。~锢。 ②法律或习惯上制止的事。例如犯~。违~品。 ③拘押。例如囚~。监~。~闭。 ④古代称帝王的地方。例如宫~。~苑。~卫。~... [更多解释]
絶 [ jué ] 基本解释:◎“絕”的新字形。见“絕”。 [更多解释]
jīn jué
jìn jué
liú jīn shuò shí
hóu jué
niú jīn
niú jīn guǎn
lóng jué
gǒu shēng jué
wǔ jīn
xiǎo wǔ jīn
qī jué
jīn pí lì jìn
qiān jīn dǐng
jué yī sǐ zhàn
duàn jīn líng fěn
qiān jīn yī kè
qiān jīn yī hù
wǔ yán jīn chéng
bā jué
jiǔ jīn
shí dàng shí jué
shí jīn
bǎi jīn
bǎi jīn nuò
bǎi jué
jiā lèi qiān jīn
jīn chéng qiān lǐ
jiā lěi qiān jīn , zuò bù chuí táng
qiān jīn mǎi xiào
qiān jīn zhī jiā
qiān jīn jiàn
qiān jīn yì
禁絶,拼音是:jīn jué。意思是: 禁止断绝、澈底消灭。