拼音dōng zhū
注音ㄉㄨㄥ ㄓㄨ
繁体東珠
东 [ dōng ] 基本解释:①方位词,日出的方向,与“西”相对。例如~方。~经(本初子午线以东的经度或经线)。~山再起(喻失势之后,重新恢复地位)。付诸~流。 ②主人(古代主位在东,宾位在西)例如房~。股~。~... [更多解释]
珠 [ zhū ] 基本解释:①蛤蚌因沙粒窜入壳内受到刺激而分泌的物质,逐层包起来形成圆粒,乳白色或略带黄色,有光泽,可做装饰品,亦可入药。称“珍珠”(亦作“真珠”,简称“珠”)例如~蚌。~宝。~花。夜明~。~玑... [更多解释]
dōng zhù
dòng zhú
dòng zhǔ
dōng zhǔ
zhòng dōng
dōng rì
dōng zhì
dōng zhì diǎn
zhū zōng
zhū zuǐ lǐ tǔ bù chū xiàng yá
zhū bí
zhū dōu
zhū lóng cǎo
zhū shén
zhū yě
zhū gé
zhū wá zǐ
shé zhū
zhū gǔ
zhū qí
zhū gǔ sù
zhū pá shèng huì
zhū tù chuán qí
zhū gāo wán
zhū shì kǒu
zhū máo
zhū lóng
zhū shào
zhū cáo
sān shí nián hé dōng , sān shí nián hé xī
zhū zǐ bǎi jiā
èr lóng xì zhū
hé dōng sān qiè
wǔ dòu lián zhū
东珠,拼音是:dōng zhū。意思是: 指松花江下游及其支流所产的珍珠,颗大光润,极为名贵。清帝与王公以之为冠饰,并以多少分等秩。亦称北珠。