拼音zhǔ jìng
注音ㄓㄨˇ ㄐㄧㄥˋ
繁体主靜
主 [ zhǔ ] 详细解释:动词 1.灌入。通“注”。 英文 :pour; 引证 :主量必平,似法。 —— 《荀子》 2.另见 zhǔ。 [更多解释]
静 [ jìng ] 基本解释:①停止的,与“动”相对。例如~止。~态。~物。平~。风平浪~。 ②没有声音。例如安~。寂~。僻~。冷~。肃~。~悄悄。~穆。~谧。~默。~观。~听。 ③安详,闲雅。例如~心。~坐。 ... [更多解释]
zhù jīng
zhù jǐng
zhú jīng
zhǔ jǐng
zhú jìng
zhū jīng
zhú jǐng
zhǔ jìng
niú zhǔ fàn yuè
niú zhǔ
liū gān èr jìng
yī kè bù fán èr zhǔ
èr huì jìng shuǎng
sān léng jìng
jìng yī zhōu sān
bǎi jìng
qiān zhàng jìng
qiān qiū jìng
jìng mó cā
duān jìng
gāo tái míng jìng
sī tái sī jìng
wù guī yuán zhǔ
xiě jìng
wò jìng
jìng lǐ guān huā
shēn jìng
tǔ zhǔ
mō suǒ mén jìng
xiě zhēn jìng
xiě shí zhǔ yì
jiè jìng guān xíng
jìng guān mò chá
kuī qí mén jìng
tīng jué huán jìng
jìng lǎo cí yòu
主静,拼音是:zhǔ jìng。意思是: 宋明理学家的一种除去妄念,而使心思纯静的修养方法。为周敦颐首倡,主张未有天地之前的太极与人的本性均为静,后因人心染上杂念、欲望而不静,故必须透过无欲无为的工夫才能诚,即达到纯粹至善的道德境界。见宋·周敦颐《太极图说》。