拼音hú tiān
注音ㄏㄨˊ ㄊㄧㄢ
胡 [ hú ] 基本解释:①中国古代称北边的或西域的民族。例如~人。~服。~姬(西域出生的少女)。~越(“胡”在北方;“越”在南方,喻疏远、隔绝)。 ②泛指外国或外族的。例如~椒。~瓜(黄瓜)。~琴。~笳(古... [更多解释]
天 [ tiān ] 基本解释:①在地面以上的高空。例如~空。~际。~罡(北斗星)。~渊(上天和深渊,喻差别大)。~马行空(喻气势豪放,不受拘束)。 ②在上面。例如~头(书页上面的空白)。 ③气候。例如~气。~冷。... [更多解释]
hū tiān
hú tián
hú tiān
tiān yá hǎi jiǎo
gǔn guā làn shú
fú tiān
shǔ tiān
bēi tiān mǐn rén
tiān lǎng qì qīng
dōng tiān
bīng tiān xuě dì
shǔ jiǔ hán tiān
zuò jǐng guān tiān
tiān dào chóu qín
tiān gāo yún dàn
yán tiān shǔ yuè
liè rì zhōng tiān
qīng méi zhú mǎ
bīng hú qiū yuè
tiān gāo qì qīng
chóu chú
xuě jiào bīng tiān
bīng tiān xuě jiào
tiān níng dì bì
màn tiān fēng xuě
hú qiú méng róng
qiǎo duó tiān gōng
shè yú zhǐ tiān
sān fú tiān
shuǐ guāng jiē tiān
jīn tiān
xián shú
胡天,拼音是:hú tiān。意思是: ①.亦称“胡天神”。北朝时称琐罗亚斯德教(拜火教)信奉的神。②.指胡人地域的天空;亦泛指胡人居住的地方。