拼音tiān lù
注音ㄊㄧㄢ ㄌㄨˋ
繁体天祿
天 [ tiān ] 基本解释:①在地面以上的高空。例如~空。~际。~罡(北斗星)。~渊(上天和深渊,喻差别大)。~马行空(喻气势豪放,不受拘束)。 ②在上面。例如~头(书页上面的空白)。 ③气候。例如~气。~冷。... [更多解释]
禄 [ lù ] 基本解释:①古代官吏的俸给。例如~米。~位(借指官职)。~蠹(指追求官禄的人)。~食。俸~。无功受~。 ②福:“儿已薄~相,幸复得此妇”。 ③姓。 详细解释:名词 1.形声。从示,录声... [更多解释]
tián lù
tiān lù
tiǎn lù
tián lú
tiān yá hǎi jiǎo
fú tiān
shǔ tiān
bēi tiān mǐn rén
jīn fēng yù lù
tiān lǎng qì qīng
dōng tiān
bīng tiān xuě dì
shǔ jiǔ hán tiān
zuò jǐng guān tiān
tiān dào chóu qín
tiān gāo yún dàn
chūn lù qiū shuāng
yán tiān shǔ yuè
liè rì zhōng tiān
tiān gāo qì qīng
fēng máng bì lù
shuāng lù zhī gǎn
xuě jiào bīng tiān
bīng tiān xuě jiào
tiān níng dì bì
suì mù tiān hán
màn tiān fēng xuě
màn tiān fēi xuě
qiǎo duó tiān gōng
gān lù fǎ yǔ
shè yú zhǐ tiān
sān fú tiān
天禄,拼音是:tiān lù。意思是: ①.天所授与的禄位。指帝位。②.动物名。汉代多雕刻成形以避邪,谓能祓除不祥,永绥百禄,故称为“天禄”。也作“天鹿”。③.汉代贮藏典籍的宫殿。参见“天禄阁”条。④.辽世宗的年号(西元947~951)。