拼音cǎi shēng
注音ㄘㄞˇ ㄕㄥ
繁体採生
采 [ cǎi ] 基本解释:◎〔~地〕古代卿大夫的封地。亦称“采邑”。 详细解释:名词 1.采地,古代士大夫的封邑 fief; feoff,又叫采邑,食邑,采地。 引证 :大夫有采,以处其子孙。 —— ... [更多解释]
生 [ shēng ] 基本解释:①一切可以发育的物体在一定条件下具有了最初的体积和重量,并能发展长大。例如诞~。滋~。~长。 ②造出。例如~产。 ③活的,有活力的。例如~存。~命。~物。~机。出~入死。舍~取义。 ... [更多解释]
cǎi shèng
cái shěng
cùn cǎo bù shēng
méi jīng dǎ cǎi
jī quǎn shēng tiān
niú mǎ xiāng shēng
niú shēng
mǎ shēng
yóu rán ér shēng
gǒu shēng
gǒu shēng jué
wǔ cǎi
shēng chén bā zì
jiǔ sǐ yī shēng
líng shēng
líng shēng mǔ
yī shēng bù xiǎng
tóng shēng yī cí
yī fó chū shì , èr fó shēng tiān
èr shēng
sān shēng yǒu xìng
sān shēng yuàn
sān shēng
fú shēng liù jì
rén shēng qī shí gǔ lái xī
qī zhǒng shēng sǐ
bā cǎi
lóng shēng jiǔ zǐ
shēng jià shí bèi
shēng yù shí bèi
shí nián shēng jù
采生,拼音是:cǎi shēng。意思是: 捕杀生人以祭神。旧时某些地区的一种凶残的迷信恶习。