拼音tiān yáng
注音ㄊㄧㄢ ㄧㄤˊ
繁体天陽
天 [ tiān ] 基本解释:①在地面以上的高空。例如~空。~际。~罡(北斗星)。~渊(上天和深渊,喻差别大)。~马行空(喻气势豪放,不受拘束)。 ②在上面。例如~头(书页上面的空白)。 ③气候。例如~气。~冷。... [更多解释]
阳 [ yáng ] 基本解释:①明亮。 ②中国古代哲学认为宇宙中通贯所有物质的两大对立面之一,与“阴”相对:一阴一~谓之道。阴~二气。图形:⚊(U+268A)。 ③指“太阳”例如~光。~面。~历。向~。夕~。 ④... [更多解释]
tiǎn yǎng
tiān yāng
tián yáng
tiān yáng
tiān yǎng
tián yǎng
yáng chūn
fēn fēn yáng yáng
tiān yá hǎi jiǎo
fú tiān
shǔ tiān
bēi tiān mǐn rén
pí lǐ yáng qiū
tiān lǎng qì qīng
dōng tiān
bīng tiān xuě dì
yáng chūn bái xuě
shǔ jiǔ hán tiān
zuò jǐng guān tiān
tiān dào chóu qín
tiān gāo yún dàn
yàn yáng gāo zhào
qiū yáng gǎo gǎo
jiāo yáng sì huǒ
yǒu jiǎo yáng chūn
yáng chūn sān yuè
yán tiān shǔ yuè
jiǎo yáng shì huǒ
liè rì zhōng tiān
tiān gāo qì qīng
yào wǔ yáng wēi
xuě jiào bīng tiān
bīng tiān xuě jiào
tiān níng dì bì
màn tiān fēng xuě
天阳,拼音是:tiān yáng。意思是: ①.天之阳气。②.指太阳。