拼音zhēng chǎo
注音ㄓㄥ ㄔㄠˇ
繁体爭吵
词性 动词
近义词 喧嚣 喧闹 叫喊 叫嚣 闹翻 翻脸 热闹 交恶 辩论 争辩
反义词 和好 和睦 商量
◎口角;进行的口头上的争论。
例如她讨厌任何种类的争吵。
英文quarrel;
◎争斗吵闹。
例证《儒林外史 · 第五回》:“同严家争吵了几句,被严贡生几个儿子,拿栓门的闩,捍面的杖,打了一个臭死。”
近义斗嘴 喧闹 争辩 吵闹
反义和好
争吵,【zhēng chǎo】;《新华字典》中指口角;进行的口头上的争辩,是人类交往过程中非常常见的一种情况。因意见不合大声争辩,互不相让。如:无谓的争吵,争吵不休。
争 [ zhēng ] 详细解释:动词 1.“诤”的本字。强谏;规劝。 英文 :admonish; 引证 :知而不争,不可谓忠。 —— 《墨子·公输》争而不得。伊尹、 箕子可谓谏矣, 比干、 子胥可谓争矣。 —— 《... [更多解释]
吵 [ chǎo ] 基本解释:◎chāo ㄔㄠˉ 〔~~〕吵闹(后一个“吵”读轻声)。 详细解释:1.——古人名用字。 2.另见 chǎo。 [更多解释]
zhèng chǎo
zhèng cháo
zhèng chāo
zhēng cháo
bā zhēng
shí shǒu zhēng zhǐ
shí shǔ zhēng xué
èr wàn wǔ qiān lǐ cháng zhēng
wàn wù zhēng chūn
jiáo zhēng
zhuā chǎo lǐ ji
tóu jiǎo zhēng róng
xuǎn sè zhēng gē
shàng zhēng xià bào
yún zhēng lóng biàn
zhēng yǎn
zhēng zǐ
zhēng rén
qún xióng fēn zhēng
zhēng zhēng tiě gǔ
zhí zhēng
guān qīng fǎ zhēng
mén hù zhī zhēng
tiě zhēng zhēng
zhēng zhēng yìng hàn
nù mù zhēng méi
zhēng zhǎng
zhēng shā chéng fàn
bù zhēng qì
nù qí bù zhēng
nù mù yuán zhēng
mù zhēng
zhēng cóng
zhēng yàn
争吵,拼音是:zhēng chǎo。动词。意思是: 争斗吵闹。