拼音tiān jīng
注音ㄊㄧㄢ ㄐㄧㄥ
繁体天經
天 [ tiān ] 基本解释:①在地面以上的高空。例如~空。~际。~罡(北斗星)。~渊(上天和深渊,喻差别大)。~马行空(喻气势豪放,不受拘束)。 ②在上面。例如~头(书页上面的空白)。 ③气候。例如~气。~冷。... [更多解释]
经 [ jīng ] 详细解释:动词 1.纺织,把纤维拧成纱。 英文 :spin; 引证 :吾始经之而不可更也。 —— 《韩非子》叔叔伯伯来经布,廿五个筒子满一车。 —— 《中国歌谣资料》 2.〈方〉∶织布之前,把... [更多解释]
tiān jǐng
tián jìng
tiǎn jīng
tián jīng
tián jǐng
tiān jìng
tiān jīng
tiān yá hǎi jiǎo
huà lóng diǎn jīng
fú tiān
shǔ tiān
bēi tiān mǐn rén
tiān lǎng qì qīng
jīng wèi tián hǎi
dōng tiān
bīng tiān xuě dì
shǔ jiǔ hán tiān
zuò jǐng guān tiān
tiān dào chóu qín
duǎn xiǎo jīng hàn
bǎo jīng shuāng xuě
tiān gāo yún dàn
jīng zhì
chù mù jīng xīn
jīng tān dòng dì
yán tiān shǔ yuè
liè rì zhōng tiān
tiān gāo qì qīng
xuě jiào bīng tiān
bīng tiān xuě jiào
tiān níng dì bì
bǎo jīng fēng shuāng
suì mù tiān hán
màn tiān fēng xuě
màn tiān fēi xuě
qiǎo duó tiān gōng
天经,拼音是:tiān jīng。意思是: ①.天之常道。②.天象。亦泛指天空。