拼音tián jìng
注音ㄊㄧㄢˊ ㄐㄧㄥˋ
繁体恬靜
词性 形容词
近义词 静谧 安然 安静 静寂 宁静 幽静
反义词 喧嚣 喧闹 吵闹 聒噪 恬噪
◎恬适安静。
英文quiet; calm; tranquil;
◎恬然安静。
例证《文选 · 曹植 · 七启》:“玄微子曰:『予乐恬静,未暇此观也。』”
近义安静
反义吵闹
恬静是一个汉语词语,拼音tián jìng,褒义词,形容为人闲适,安静。见《东观汉记 · 闵贡传》:“ 闵贡字仲叔,太原人也。恬静养神,弗役於物。”
恬 [ tián ] 基本解释:◎安静,安然,坦然。例如~静。~适。~然。~谧。~淡(淡泊名利,清静无为)。 详细解释:形容词 1.形声。从心,甜省声。本义:安静。 2.同本义 (表示心境的安静,平静qui... [更多解释]
静 [ jìng ] 基本解释:①停止的,与“动”相对。例如~止。~态。~物。平~。风平浪~。 ②没有声音。例如安~。寂~。僻~。冷~。肃~。~悄悄。~穆。~谧。~默。~观。~听。 ③安详,闲雅。例如~心。~坐。 ... [更多解释]
tiān jǐng
tiān jīng
tián jìng
tiǎn jīng
tián jīng
tián jǐng
tiān jìng
yáng tián
liū gān èr jìng
èr huì jìng shuǎng
sān léng jìng
jìng yī zhōu sān
bǎi jìng
qiān zhàng jìng
qiān qiū jìng
jìng mó cā
duān jìng
gāo tái míng jìng
sī tái sī jìng
tiāo xuě tián jǐng
xiě jìng
wò jìng
jìng lǐ guān huā
shēn jìng
mō suǒ mén jìng
àn tián
xiě zhēn jìng
jiè jìng guān xíng
jìng guān mò chá
kuī qí mén jìng
tīng jué huán jìng
tián yān
jìng lǎo cí yòu
jìng lǎo ài yòu
gēng zhě yǒu qí tián
恬静,拼音是:tián jìng。形容词。意思是: 恬然安静。