拼音míng jiàn
注音ㄇㄧㄥˊ ㄐㄧㄢˋ
繁体鳴劍
鸣 [ míng ] 基本解释:①鸟兽或昆虫叫。例如~啭。~唱。~叫。~禽。鸟~。 ②发出声音,使发出声音。例如~响。~奏。孤掌难~。 ③声明,发表意见、情感。例如~谢。~冤。百家争~。 ④闻名,著称:“以文~江东... [更多解释]
剑 [ jiàn ] 基本解释:◎古代的一种兵器。例如宝~。长~。~鞘。~术。~拔弩张(形容形势紧张,一触即发,后亦喻书法雄健)。刻舟求~。 详细解释:名词 1.形声。从刀,佥( qiān )声。本义:古代... [更多解释]
míng jiǎn
míng jiàn
mìng jiǎn
míng jiān
hóng míng
jī míng quǎn fèi
lóng míng
jī míng gǒu jiào
jī míng sān xǐng
míng yáng sì hǎi
yī bān jiàn shí
kè gǔ míng xīn
guì jiàn wú èr
èr fēn míng yuè
èr jiàn
èr huà míng
sān míng zhì
èr èr liù shì jiàn
liù jiàn
bā miàn jiàn guāng
jiǔ míng
shí nián mó jiàn
míng móu hào chǐ
qiān gǔ míng
qiān jīn jiàn
qiān míng
míng jiàn wàn lǐ
wàn jiàn cuán xīn
chàng míng
jiàn cā
duān jiàn
zhuō jīn jiàn zhǒu
gāo tái míng jìng
tiǎo míng
鸣剑,拼音是:míng jiàn。意思是: ①.晋王嘉《拾遗记·颛顼》:“﹝颛顼﹞有曳影之剑,腾空而舒,若四方有兵,此剑则飞起指其方,则克伐,未用之时,常于匣里,如龙虎之吟。”因用“鸣剑”指良剑。②.抚剑。